TRANG THÔNG TIN VỀ NHỮNG ĐÓNG GÓP MỚI VỀ MẶT HỌC THUẬT, LÝ LUẬN CỦA LUẬN ÁN
Tên luận án: Khía cạnh thời gian và ý định tiếp tục sử dụng thương mại di động: vai trò của rủi ro cảm nhận và an toàn cảm nhận.
Chuyên ngành: Quản trị kinh doanh Mã số: 9340101
Nghiên cứu sinh: Nguyễn Hữu Khôi Khóa: 2017.1
Cơ sở đào tạo: Trường Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh
Người hướng dẫn luận án: GS. TS. Nguyễn Đông Phong; TS. Lê Nhật Hạnh
Đóng góp về mặt học thuật và lý luận:
Các nghiên cứu trong quá khứ kêu gọi các nghiên cứu tiếp theo thảo luận và khám phá thêm các biến số cá nhân như tính cách cá nhân trong việc dự báo ý định tiếp tục sử dụng thương mại di động (Hong & cộng sự, 2017; Mohamed & cộng sự, 2014; Zhou, 2013, 2014). Vì vậy, thông qua việc đề xuất, nghiên cứu và xác nhận vai trò của biến số xem xét kết quả trong tương lai (Consideration of future consequences – CFC), nghiên cứu này đáp lại sự kêu gọi nói trên và đóng góp vào việc hình thành một bức tranh hoàn chỉnh hơn về bằng cách nào và tại sao sự khác biết về CFC tác động đến ý định tiếp tục sử dụng thương mai di động. Bên cạnh đó, kết quả cho thấy cả xem xét kết quả trong tương lai ngắn hạn (CFC-Immediate) và xem xét tương lai trong dài hạn có tác động tích cực đến ý định tiếp tục sử dụng thương mại di động, gợi ý rằng CFC là biến số có tiếm năng trong việc giải thích hành vi người tiêu dùng nói chung cũng như trong bối cảnh thương mại di động
Hơn nữa, kết quả nghiên cứu đóng góp vào tranh luận về cấu trúc của CFC (Joireman & cộng sự, 2008; Joireman & cộng sự, 2012) bằng việc xác nhận sự phù hợp của cấu trúc hai thành phần của biến số này (Dassen & cộng sự, 2015; Dassen & cộng sự, 2016; Joireman & cộng sự, 2008; Joireman & cộng sự, 2012; Olsen & Tuu, 2017). Trong khi hầu hết các nghiên cứu trước đây xem CFC là một cấu trúc đơn hướng, các lập luận gần đây rằng cấu trúc hai thành phần của CFC có thể giải thích tốt nhất phản hỏi của đáp viên đang nhận được sự quan tâm của các học giả (Adams, 2012; Joireman & cộng sự, 2008; Joireman & cộng sự, 2012; Rappange & cộng sự, 2009; Toepoel, 2010), (Joireman & cộng sự, 2012). Theo cách tiếp cận trên, nghiên cứu này sử dụng cấu trúc hai thành phần của CFC để khám phá vai trò của biến số này trong việc giải thích ý định tiếp tục sử dụng thương mại di động. Kết quả kiểm định độ tin cậy, độ giá trị hội tụ và phân biệt và phân tích tương quan cho thấy CFC-Immediate và CFC-Future trong bối cảnh thương mại di động là hai cấu trúc phân biệt và có tác động độc lập lên ý định tiếp tục sử dụng thương mại di động. Vì vậy, ý định tiếp tục sử dụng thương mại di động được hình thành bởi cả những kết quả trong dài hạn và ngắn hạn.
Trong khi các nghiên cứu trước đây khuyến khích việc tích hợp cả biến số thúc đẩy và rào cản vào trong mô hình nghiên cứu nhằm mang lại nhiều hiểu biết hữu ích hơn liên quan đến ý định và hành vi chấp nhận công nghệ (Hanafizadeh & cộng sự, 2014; Malaquias & Hwang, 2016; Phong & cộng sự, 2018), việc nghiên cứu đồng thời tác động của rủi ro cảm nhận và an toàn cảm nhận đến ý định tiếp tục sử dụng hầu như bị bỏ qua trong bối cảnh thương mại di động. Vì vậy, kết quả liên quan đến tác động của rủi ro cảm nhận và an toàn cảm nhận đến ý định tiếp tục sử dụng thương mại di động mạng lại một số hàm ý đáng quan tâm.
Nghiên cứu này sử dụng cấu trúc hai thành phần của CFC để khám phá tác động bất đối xứng của các biến số này đến rủi ro và an toàn cảm nhận. Kết quả kiểm định cho thấy hai thành phần của CFC (CFC-Immediate và CFC-Future) có tác động bất đối xứng lên rủi ro cảm nhận và an toàn cảm nhận. Kết quả cho thấy, trong khi xác nhận thêm sự phân biệt giữa hai thành phần CFC, đồng thời củng cố đề xuất về lợi ích khi phân biệt hai thành phần này của Joireman & cộng sự (2012). Kết quả cũng mang lại thêm những hiểu biết liên quan đến nếu như và bằng cách nào các biến số phản ánh sự khác biệt giữa các cá nhân có liên quan đến cảm nhận về rủi ro và an toàn.
Trong khi sự tương tác giữa CFC và sự tập trung cá nhân đã được gợi ý trong các nghiên cứu trước đây trong bối cảnh bảo vệ môi trường và sức khỏe (Joireman & cộng sự, 2012; Kees & cộng sự, 2010; O’Connor & cộng sự, 2009; Orbell & Hagger, 2006; Orbell & Kyriakaki, 2008; Ouellette & cộng sự, 2005; Strathman & cộng sự, 1994), các hiểu biết về sự tương tác này trong bối cảnh thương mai di động vẫn còn thiếu vắng. Vì vậy, nhằm mục đích mở rộng và củng cố các hiểu biết trước đây về sự tương tác giữa CFC và sự tập trung cá nhân, nghiên cứu này mở rộng các nghiên cứu trong quá khư thông qua việc đề xuất và kiểm định sự tương tác giữa CFC và cảm nhận rủi ro và an toàn trong bối cảnh thương mại đi động trong việc giải thích ý định tiếp tục sử dụng thương mại di động. Kết quả nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng vì các kết quả này biến những tác động trực tiếp đơn giản thành những tác động có điều kiện. Điều này có ý nghĩa rằng những người tiêu dùng có mức độ cảm nhận cao về rủi ro sẽ ít có khả năng tiếp tục sử dụng thương mại di động nếu như họ quan tâm nhiều hơn đến kết quả ngắn hạn. Ngược lại, người tiêu dùng có mức độ cảm nhận cao về an toàn sẽ có nhiều khả năng tiếp tục sử dụng thương mại di động nếu họ quan tâm nhiều hơn đến kết quả dài hạn.