NHỮNG ĐÓNG GÓP MỚI CỦA LUẬN ÁN
Đề tài luận án: Nghiên cứu các yếu tố tác động tới ý định rời bỏ doanh nghiệp của đại lý bảo hiểm nhân thọ ở Việt Nam
Chuyên ngành: Kinh tế bảo hiểm Mã số: 9340201_BH
Nghiên cứu sinh: Nguyễn Thị Hữu Ái Mã NCS: NCS34.080BH
Người hướng dẫn: TS. Nguyễn Thị Chính, TS. Nguyễn Văn Thành
Cơ sở đào tạo: Trường Đại học Kinh tế Quốc dân
Những đóng góp mới về mặt học thuật, lý luận
Thứ nhất, nghiên cứu đã kiểm định và chỉ rõ tác động ngược chiều của sáu yếu tố, bao gồm cam kết với doanh nghiệp, hài lòng với công việc, công bằng trong tổ chức, giá trị đạo đức doanh nghiệp, định hướng nghề nghiệp, và đào tạo tới ý định rời bỏ doanh nghiệp của đại lý bảo hiểm nhân thọ trong bối cảnh nghiên cứu tại Việt Nam. Trên thực tế, các yếu tố cam kết với doanh nghiệp, hài lòng với công việc, và công bằng trong tổ chức được các nghiên cứu trước khẳng định có tác động ngược chiều đến ý định rời bỏ doanh nghiệp của đại lý bảo hiểm nhưng chưa có nghiên cứu kiểm định chuyên sâu trong lĩnh vực bảo hiểm nhân thọ. Thêm vào đó, luận án bổ sung thêm ba yếu tố mới, bao gồm giá trị đạo đức doanh nghiệp, định hướng nghề nghiệp, và đào tạo được kiểm định có tác động ngược chiều đến ý định rời bỏ doanh nghiệp của đại lý bảo hiểm nhân thọ tại Việt Nam.
Thứ hai, hệ thống đo lường yếu tố định hướng nghề nghiệp và đào tạo được tác giả phát triển mới phù hợp với mục tiêu nghiên cứu tác động của các yếu tố đến ý định rời bỏ doanh nghiệp của đại lý bảo hiểm nhân thọ tại Việt Nam.
Những phát hiện, đề xuất mới rút ra được từ kết quả nghiên cứu, khảo sát của luận án
Thứ nhất, tác động ngược chiều của sáu yếu tố tới ý định rời bỏ doanh nghiệp của đại lý bảo hiểm nhân thọ Việt Nam, là cơ sở để các doanh nghiệp bảo hiểm nhân thọ cần có các giải pháp kiểm soát và hoàn thiện các yếu tố này nhằm giảm ý định rời bỏ doanh nghiệp của đại lý bảo hiểm nhân thọ Việt Nam.
Thứ hai, mức độ đánh giá của đại lý về sáu biến độc lập chưa thực sự cao. Ý định rời bỏ doanh nghiệp được đánh giá ở mức trung bình. Nhóm đại lý toàn thời gian có mức độ đánh giá đối với các biến độc lập cao hơn khá rõ so với nhóm đại lý bán thời gian và ngược lại đối với kết quả đánh giá về ý định rời bỏ doanh nghiệp, độ lệch chuẩn thường thấp hơn độ lệch chuẩn của nhóm đại lý bán thời gian. Kết hợp kết quả phân tích mức độ đánh giá của đại lý đối với các biến, kết quả thực trạng tỷ lệ rời bỏ doanh nghiệp cao cho thấy các doanh nghiệp bảo hiểm nhân thọ, các cơ quan quản lý Nhà nước, Hiệp hội bảo hiểm Việt Nam cần có các giải pháp nhằm tăng tỷ trọng đại lý toàn thời gian và cải thiện chất lượng đánh giá các biến độc lập của đại lý bảo hiểm nhân thọ Việt Nam… nhằm giảm ý định rời bỏ doanh nghiệp, từ đó hạ thấp tỷ lệ rời bỏ doanh nghiệp của đại lý bảo hiểm nhân thọ tại Việt Nam.