THÔNG TIN TÓM TẮT VỀ NHỮNG ĐÓNG GÓP MỚI CỦA LUẬN ÁN TIẾN SĨ
– Tên đề tài nghiên cứu: “Quản lý hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích kiến trúc chùa Việt ở Bắc Bộ”. Chuyên ngành: Quản lý Văn hóa ; Mã số: 9319042
– Họ và tên nghiên cứu sinh: Nguyễn Xuân Hồng
– Người hướng dẫn khoa học: PGS.TS Nguyễn Quốc Hùng
– Cơ sở đào tạo: Trường Đại học Văn hoá Hà Nội
Sau đây là những kết luận mới của Luận án:
1. Trên cơ sở hướng tiếp cận vấn đề nghiên cứu “Quản lý hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích kiến trúc chùa Việt ở Bắc Bộ”, theo lý thuyết hệ thống và lý thuyết theo quá trình, NCS đã xây dựng khung phân tích được cấu thành 04 nội dung hoạt động quản lý: 1/Ban hành văn bản chỉ đạo, hướng dẫn liên quan tới quản lý hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích; 2/Tổ chức thẩm định, phê duyệt dự án, quản lý dự án tu bổ di tích; 3/Tổ chức giám sát quá trình thực thi dự án (giám sát các hoạt động); 4/Tổ chức thanh tra, kiểm tra và xử lý vi phạm trong quá trình thực hiện dự án tu bổ, tôn tạo di tích. Từ đó tìm ra những hạn chế bất cập trong từng nội dung quản lý, làm căn cứ để đưa ra các nhóm giải pháp khắc phục nhằm nâng cao hiệu quả quản lý hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích kiến trúc chùa Việt ở Bắc Bộ, ở chương 3.
2. Luận án đã tập trung làm rõ cơ sở lý luận về quản lý hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích, trong đó NCS phân tích và đưa ra các khái niệm: di tích kiến trúc nghệ thuật [tr.25]; di tích kiến trúc chùa Việt [tr.25]; quản lý hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích [tr.28]. NCS đã phân tích rõ 06 nguyên tắc trong hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích, xây dựng khung phân tích theo lý thuyết nghiên cứu, phân biệt sự khác nhau giữa hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích kiến trúc chùa Việt với các loại hình di tích khác [tr.35]. Làm rõ đặc trưng những nội dung cơ bản trong nội hàm khung phân tích lý thuyết về quản lý hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích kiến trúc chùa Việt ở Bắc Bộ là những đóng góp về phương diện lý luận của luận án.
3. Về phương diện thực tiễn: NCS đã áp dụng khung phân tích xây dựng ở chương 1 để nghiên cứu thực tiễn về hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích kiến trúc chùa Việt. Từ nghiên cứu thực tiễn, đặc biệt một số kết quả và những hạn chế thông qua các trường hợp nghiên cứu từ di tích quốc gia đặc biệt (chùa Keo, Thái Bình; chùa Bút Tháp, Bắc Ninh); di tích quốc gia (chùa Sùng Nghiêm Diên Thánh, Thanh Hóa; chùa Thanh Nhàn, Hà Nội); di tích cấp tỉnh, thành phố (chùa Lưu Bái, Hà Nội); di tích trong danh mục (chùa An Thái, Hà Nội).
4. Luận án đã thông qua việc xây dựng các sơ đồ tổng hợp, hay từng trường hợp nghiên cứu, để thể hiện các mối quan hệ liên quan trong hệ thống quản lý hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích kiến trúc chùa Việt, từ đó làm cơ sở khoa học giúp các nhà hoạch định chính sách và quản lý văn hóa có kế hoạch phát triển, định hướng hoạt động tu bổ, tôn tạo di tích kiến trúc chùa Việt nhằm gìn giữ, bảo tồn các giá trị văn hoá của di tích trong xây dựng đất nước thời kỳ công nghệ 4.0.