Luận án Sử dụng di sản văn hóa tại địa phương trong dạy học lịch sử Việt Nam (từ nguyên thủy đến giữa thế kỷ XIX) ở trường trung học phổ thông tỉnh Thanh Hóa Lưu

Luận án Sử dụng di sản văn hóa tại địa phương trong dạy học lịch sử Việt Nam (từ nguyên thủy đến giữa thế kỷ XIX) ở trường trung học phổ thông tỉnh Thanh Hóa

Danh mục: , Người đăng: Minh Tính 2 Nhà xuất bản: Tác giả: Ngôn ngữ: Tiếng Việt, Tiếng Anh Định dạng: , Lượt xem: 9 lượt Lượt tải: 0 lượt
Tài liệu, tư liệu này được chúng tôi sưu tầm từ nhiều nguồn và được chia sẻ với mục đích tham khảo, các bạn đọc nghiên cứu và muốn trích lục lại nội dung xin hãy liên hệ Tác giả, bản quyền và nội dung tài liệu thuộc về Tác Giả & Cơ sở Giáo dục, Xin cảm ơn !

Nội dung

THÔNG TIN TÓM TẮT VỀ NHỮNG KẾT LUẬN MỚI CỦA LUẬN ÁN TIẾN SĨ

Tên đề tài: “Sử dụng di sản văn hóa tại địa phương trong dạy học lịch sử Việt Nam ( từ nguyên thủy đến giữa thế kỷ XIX) ở trường trung học phổ thông tỉnh Thanh Hóa”

Chuyên ngành: Lí luận và Phương pháp dạy học bộ môn Lịch sử

Mã số: 9.14.01.11

Nghiên cứu sinh: Nguyễn Thị Vân

Cán bộ hướng dẫn: PSG.TS Kiều Thế Hưng và PGS.TS Hoàng Thanh Hải

Cơ sở đào tạo: Trường Đại học Sư phạm Hà Nội

NHỮNG KẾT LUẬN MỚI CỦA LUẬN ÁN

1. Thanh Hoá là vùng đất có truyền thống lịch sử – văn hoá lâu đời, có hệ thống DSVH vô cùng phong phú. Đó là những chất liệu cần thiết làm nên bức tranh chung của lịch sử dân tộc. Vì vậy, sử dụng hệ thống di sản văn hóa có giá trị toàn diện trong việc nâng cao chất lượng dạy học bộ môn.

2. Sử dụng di sản văn hóa tại địa phương trong dạy học lịch sử là dùng các nội dung di sản tại địa phương một cách có mục đích, có chọn lọc, có phương pháp và kế hoạch trong dạy học lịch sử nhằm đạt mục tiêu giáo dục.

3. Di sản văn hóa nói chung, di sản văn hóa tại Thanh Hoá nói riêng bước đầu đã được các nhà giáo dục nghiên cứu, đề xuất việc khai thác, sử dụng trong vai trò là một nguồn tư liệu, một phương tiện trực quan. Trong bối cảnh mới, di sản văn hóa được khai thác hiệu quả hơn khi kết hợp trong các biện pháp, kỹ thuật dạy học hiện đại… Di sản văn hóa đã cung cấp nội dung, môi trường và phương tiện trong con đường đổi mới dạy học theo hướng phát triển năng lực học sinh.

4. Trước nay, các loại hình di sản văn hóa được chú ý bảo tồn, khai thác, phát huy giá trị là các di tích lịch sử, các di vật, cổ vật, bảo vật và danh lam thắng cảnh. Riêng mảng di sản văn hóa phi vật thể, đến nay, công tác sưu tầm, nghiên cứu, bảo tồn… mới dừng lại ở kết quả bước đầu. Luận án trên cơ sở xác định rõ yêu cầu của việc lựa chọn nội dung di sản sử dụng trong dạy học lịch sử ở trường phổ thông, cung cấp cho giáo viên công cụ lý luận hiệu quả, giúp giáo viên chủ động lựa chọn nội dung di sản sử dụng trong từng bài học. Từ đó, vận dụng những biện pháp sư phạm phù hợp nâng cao hiệu quả, chất lượng dạy học bộ môn.

5. Di sản văn hóa có thể được sử dụng hiệu quả trong tất cả các hình thức tổ chức dạy học cơ bản. Tuy nhiên, do đặc điểm là di sản văn hóa, hơn nữa lại là di sản văn hóa ở địa phương, nên các hoạt động gắn với thực tế tại di sản, các hoạt động trải nghiệm được coi là các hình thức dạy học chiếm ưu thế và có nhiều lợi thế so với các hình thức và phương pháp dạy học phổ biến ở trường phổ thông hiện nay.

6. Kết quả thực nghiệm của luận án cho thấy tính khả thi của các hình thức và biện pháp sửdụng. Tuy nhiên, DH là một “nghệ thuật và khoa học” – để sử dụng DSVH tại địa phương thực sự hiệu quả, mỗi GV không chỉ cần nắm vững lý luận DH, kiến thức khoa học mà còn cần có lòng yêu nghề, sự linh hoạt, “tính nghệ thuật” trong việc vận dụng các biện pháp.

Tải tài liệu

1.

Luận án Sử dụng di sản văn hóa tại địa phương trong dạy học lịch sử Việt Nam (từ nguyên thủy đến giữa thế kỷ XIX) ở trường trung học phổ thông tỉnh Thanh Hóa

.zip
4.58 MB

Có thể bạn quan tâm