Luận án Ước lượng mức dự trữ ngoại hối tối ưu của Việt Nam. Lưu

Luận án Ước lượng mức dự trữ ngoại hối tối ưu của Việt Nam.

Danh mục: , Người đăng: Lâm Gia Mộc Nhà xuất bản: Tác giả: Ngôn ngữ: Tiếng Việt, Tiếng Anh Định dạng: , Lượt xem: 23 lượt Lượt tải: 0 lượt
Tài liệu, tư liệu này được chúng tôi sưu tầm từ nhiều nguồn và được chia sẻ với mục đích tham khảo, các bạn đọc nghiên cứu và muốn trích lục lại nội dung xin hãy liên hệ Tác giả, bản quyền và nội dung tài liệu thuộc về Tác Giả & Cơ sở Giáo dục, Xin cảm ơn !

Nội dung

THÔNG TIN TÓM TẮT NHỮNG ĐIỂM MỚI CỦA LUẬN ÁN TIẾN SĨ

Tên luận án: Ước lượng mức dự trữ ngoại hối tối ưu của Việt Nam.

Chuyên ngành: Tài chính – Ngân hàng

Mã số: 9.34.02.01

Nghiên cứu sinh: Trần Vương Thịnh

Người hướng dẫn khoa học: PGS.TS. Lê Phan Thị Diệu Thảo

Cơ sở đào tạo: Trường Đại học Ngân hàng TP.HCM

Luận án nghiên cứu về dự trữ ngoại hối tối ưu và ba phương pháp chính ước lượng mức dự trữ ngoại hối tối ưu của quốc gia gồm phương pháp đo lường theo kinh nghiệm, phương pháp dựa vào các yếu tố ảnh hưởng đến dự trữ ngoại hối và phương pháp dựa vào chi phí – lợi ích của dự trữ ngoại hối. Luận án đã thực nghiệm ba phương pháp này cho Việt Nam và trên cơ sở này, luận án đã lựa chọn phương pháp phù hợp với Việt Nam ở giai đoạn hiện nay và có gợi ý chính sách tương thích cho cơ quan quản lý theo phương pháp được lựa chọn.

Kết quả thực nghiệm cho Việt Nam đối với cả ba phương pháp ước lượng mức dự trữ ngoại hối tối ưu đều cho thấy rằng đến cuối giai đoạn nghiên cứu – cuối năm 2017, mức dự trữ ngoại hối thực tế xấp xỉ với mức dự trữ ngoại hối tối ưu (cao hơn hoặc thấp hơn không nhiều). Vì vậy, để đảm bảo an toàn, Việt Nam phải tiếp tục gia tăng dự trữ ngoại hối trong thời gian tới nhưng cần thực hiện cẩn trọng và theo kế hoạch chứ không cần thiết đẩy nhanh tốc độ tích lũy dự trữ ngoại hối do dự trữ thực tế đã xấp xỉ với mức tối ưu. Đồng thời, luận án cũng chỉ ra rằng phương pháp dựa vào chi phí – lợi ích của dự trữ ngoại hối là phù hợp để áp dụng cho Việt Nam ở thời điểm hiện tại. Dựa trên kết quả nghiên cứu của phương pháp này, luận án đã có những gợi ý chính sách cho Việt Nam như hoàn thiện cách tính các biến số trong mô hình ước lượng mức dự trữ ngoại hối tối ưu; ước lượng trước mức dự trữ ngoại hối tối ưu cho năm kế hoạch; vừa kiểm soát mức dự trữ ngoại hối tối ưu vừà gia tăng dự trữ ngoại hối thông qua các biến số của mô hình là xác suất vỡ nợ quốc gia, chi phí tổn thất do vỡ nợ quốc gia, chi phí cơ hội và dự trữ ngoại hối thực tế.

Với nội dung nghiên cứu như trên, luận án có những điểm mới sau:

Về mặt học thuật:

Thứ nhất, mức DTNHTU của quốc gia là một lĩnh vực chưa được quan tâm và có rất ít nghiên cứu tại Việt Nam. Trên cơ sở tổng hợp nền tảng lý thuyết về vấn đề này từ các nghiên cứu trên thế giới, luận án đã trình bày rõ ràng lý thuyết về ba phương pháp chính yếu ước lượng mức DTNHTU bao gồm phương pháp đo lường theo kinh nghiệm, phương pháp dựa theo các yếu tố ảnh hưởng đến DTNH và phương pháp dựa theo chi phí – lợi ích của DTNH mà các nghiên cứu trước đây tại Việt Nam chưa hệ thống được. Như vậy, luận án góp phần làm phong phú thêm lý thuyết về DTNHTU cho nền tảng học thuật trong lĩnh vực kinh tế của Việt Nam.

Thứ hai, phương pháp ARA EM do IMF đề xuất thuộc phương pháp đo lường theo kinh nghiệm và phương pháp của Ben-Bassat và Gottlieb (1992) dựa vào cách tiếp cận chi phí – lợi ích của DTNH là những phương pháp ước lượng mức DTNHTU mà tác giả vẫn chưa tìm thấy nghiên cứu và thực nghiệm tại Việt Nam. Bằng cách tiến hành nghiên cứu cho Việt Nam, luận án đã cung cấp bằng chứng thực nghiệm tại Việt Nam đối với hai phương pháp này cho nền tảng học thuật thế giới về mức DTNHTU.

Về mặt thực tiễn:

Thứ nhất, phương pháp ARA EM thuộc phương pháp đo lường theo kinh nghiệm do IMF nghiên cứu và đề xuất được dựa trên dữ liệu của các nước đang phát triển và mới nổi. Phương pháp của Ben-Bassat và Gottlieb (1992) theo cách tiếp cận chi phí – lợi ích của DTNH dựa trên đặc thù rủi ro vỡ nợ của các quốc gia đang phát triển và mới nổi để hình thành mô hình. Vì vậy, hai phương pháp mới này rất phù hợp để tiến hành thực nghiệm cho Việt Nam. Ngoài ra, phương pháp xây dựng hàm nhu cầu DTNH dựa theo các yếu tố ảnh hưởng đến DTNH để ước lượng mức DTNHTU thể hiện được sự gắn kết với bối cảnh đặc thù của quốc gia trong từng giai đoạn nên cũng phù hợp để thực nghiệm cho Việt Nam. Thông qua những thực nghiệm này, luận án muốn cung cấp thêm một số phương pháp ước lượng mức DTNHTU cho Việt Nam, góp phần giúp Việt Nam có nhiều cơ sở để lựa chọn cách thức xác định mức DTNHTU của quốc gia.

Thứ hai, với kết quả thực nghiệm ước lượng mức DTNHTU theo ba phương pháp và so sánh với DTNHTT, cả ba phương pháp đều đi đến một kết luận chung rằng Việt Nam cần tiếp tục gia tăng DTNH trong thời gian tới nhưng cần thực hiện có kế hoạch và không cần thiết đẩy mạnh tốc độ tích lũy DTNH. Dựa trên kết luận này và kết quả thực nghiệm của phương pháp dựa theo chi phí – lợi ích của dự trữ ngoại hối là phương pháp được lựa chọn áp dụng cho Việt Nam ở thời điểm hiện tại, luận án đưa ra các gợi ý thích hợp cho cơ quan quản lý nhà nước để có thể ước lượng trước mức DTNHTU cho năm kế hoạch cũng như thực hiện đồng thời kiểm soát mức DTNHTU và gia tăng DTNHTT trong thời gian tới, nhằm đảm bảo Việt Nam có thể sử dụng hiệu quả nhất nguồn vốn quốc gia.

Tải tài liệu

1.

Luận án Ước lượng mức dự trữ ngoại hối tối ưu của Việt Nam.

.zip
4.60 MB

Có thể bạn quan tâm